Tháng 3 hoa gạo nở
Sáng tháng 3 tinh khôi, trên tán lá còn đọng lại vài giọt sương sớm, chim chóc hoan ca. Công viên buổi sáng nắng tràn, mấy cụ già thong thả tản bộ, râm ran trò chuyện. Trẻ con nô nức tới trường. Phía xa xa, đôi bạn trẻ trao nhau những hỏi han rất vội…
Tháng 3, em hít một hơi thật sâu, khe khẽ lắng nghe những thanh âm nhộn nhịp của cuộc sống, thấy mình cần sống thật chậm để những bộn bề vỡ tan ra, để hứng lấy những niềm vui nho nhỏ mỗi ngày qua.
Tháng 3, xuân đã vơi hơn một nửa, bầu trời xanh ngắt một màu, mây giao mùa trong vắt. Tháng 3, những cây gạo thắp màu hoa đỏ, gốc gạo ngày xưa em vẫn ngồi lặng nghe gió hát khúc tình ca. Những bông xoan tím rơi rụng nơi đầu ngõ, đất trời phảng phất hương bưởi mênh mang trong gió.
Tháng 3, hoa gạo nở.
Tháng 3, em chợt nhớ những ngày xưa cũ. Nhớ những buổi nhiều ra ngõ chờ bố tan ca về với túi quà treo lủng lẳng, khi thì vài quả chuối, lúc dăm ba chiếc kẹo xanh đỏ ngọt lành. Nhớ chiếc chõng tre nơi đầu hè đêm nằm đón gió. Nhớ bến sông chiều quê đàn trâu tắm mát. Nhớ cả đôi bàn tay em lấm lem cùng lũ bạn chơi ô ăn quan, chơi chắt chuyền, chơi bịt mắt bắt dê… Nhớ lũ bạn ngày xưa giờ mỗi đứa một phương thỉnh thoảng online hẹn nhau một ngày nào đó trở lại! Ừ, một ngày nào đó…
Tháng 3 lặng lẽ trôi, đã bao nhiêu tháng 3 rồi ta xa vắng? Kỷ niệm như chiếc bóng. Thực tại nhắc nhở ta về trách nhiệm, về những lo toan thường nhật. Nếu giả sử em có hoài niệm hay mộng mơ, ấy là vì tháng 3 đấy thôi.Tháng 3 của những yêu thương, mong đợi.
Tháng 3, tiếc nhớ. Làng quê em giờ đã lên phố, gốc gạo ngày xưa cũng không còn, những đứa trẻ ngày xưa biết dựa vào đâu cho nỗi nhớ bớt chông chênh? Anh tiếc gì không trong hương sắc tháng 3?!
Linh Hương